Trước khi cuộc phỏng vấn bắt đầu, các đồng nghiệp đang điều chỉnh ánh sáng thì đột nhiên Tony Leung xuất hiện một mình, nhìn thẳng vào mắt chúng tôi, gật đầugái xinh, chậm rãi bước tới rồi chậm rãi bước trở lại. Chuyển động của anh ấy luôn chậm. Sau khi kết thúc cuộc phỏng vấn, anh vẫn bình tĩnh và ở lại trò chuyện với giới truyền thông. Anh ấy nói rằng anh ấy thích món laksa địa phương và hỏi anh ấy đã ăn chưa. Anh ấy nói chưa, tỏ ra có phần tiếc nuối. Hy vọng anh ấy sẽ có được laksa trong chuyến đi gió lốc của mình.
Anh ta có phải là kẻ thái nhân cách không? Tôi thực sự không nghĩ vậy. Như anh ấy đã nói, anh ấy là một người vui vẻ và may mắn.